Thảm Kịch Cuộc Chiến Việt Nam:
Qua Phân Tích Của Một Sĩ Quan Miền Nam
(The Tragedy of the Vietnam War: A South Vietnamese Officer’s Analysis)
Biên khảo – Văn Nguyên Dưỡng
Thưa quí vị, thưa quí bằng hữu,
Nếu tôi nghĩ không lầm, nhiều lần chắc quí vi đã tự hỏi:
Thế hệ trẻ, thứ 1.1/2, thứ 2 và thứ 3 của mỗi gia đình Việt Nam lưu vong ở hải ngoại hiểu thế nào về chiến tranh 30 năm (1945-1975) đã diễn ra trên tổ quốc chôn nhao cắt rốn của ông bà họ?
Có thể tính, thật sự hơn 90% giới trẻ ở thế hệ thứ 2 và 3 không rành đọc và viết tiếng Việt. Trong khi đó thì rất nhiều sách, báo, biên khảo, phóng sự, hồi ký viết về cuộc chiến đó bằng Việt ngữ rất phong phú, nhất là trong mươi năm gần đây, các mang truyền thông điện tử tiếng nước ta nở ra như nấm trên các vùng đất tự do, hoặc các cuộc thuyết giảng trong các cộng đồng Việt Nam ở hai ngoại hoặc các cuộc thảo luận về các đề tài chiến tranh Việt Nam mở rộng Việt-Mỹ ở rất nhiều thành phố lớn, đưa ra hằng khối thông tin về cuộc chiến tang thương cũ...
Nhưng xét cho cùng, cả bao nhiêu nguồn sử liệu này chỉ giúp ích cho thế hệ thứ 1, hay là những người thua cuộc, họa hoằn là thế hệ thứ 1.1/2, mở rộng tầm nhìn, hiểu biết nhiều hơn về cuộc chiến mà họ là nạn nhân mà cũng là chứng nhân. Còn thì...thế hệ thứ 2 và nhất là thế hệ thứ 3...vẫn tai ù mắt lác về khối chữ nghĩa phong phú của ông bà, huống chi là cuộc chiến đầy rẫy nhiêu khê, rắc rối, đó là chưa nói các lớp cháu chắc nầy có thể hiểu rất mơ hồ, phiến diện, thậm chí còn có thể bị tiên nhiễm bả độc bởiluận điệu phản chiến hay chống đối, biếm nhẽ chế độ Miền Nam của giới cầm bút vô lương tâm, hay các chính trị gia hoạt đầu Hoa Kỳ mà sách vở tuyên truyền bóp méo lịch sử đầy rẫy ở các học đường làm cho đầu óc non nớt các cháu bị uốn nắn bởi sự hiểu lệch vai trò cao cả của ông bà mình đã từng hi sinh bản thân hoặc đã cống hiến xương máu chống lũ cộng sản dã man, bảo vệ độc lập và tự do cho đất nước.
Có thể, nhờ vào truyền thống giáo dục gia đình, con cháu chúng ta ở lớp tuổi thành niên hay vị thành niên giữ được ý thức chống cộng nhưng chưa hẳn đã có được tri thức vững vàn về cuộc chiến rắc rối ở Việt Nam ngày xưa để có đủ căn bản và quyết tâm triệt tiêu chủ nghĩa cộng sản và bè lũ cộng sản việt nam bán nước, xây dựng lại cơ đồ của tổ tiên và thiết lập lại nền tự do dân chủ cho một nước Việt Nam tự cường có thế đứng vững chãi ở Phương Đông.
Vì vậy trách nhiệm của trí thức Việt Nam lưu vong là góp công sức gầy dựng cho được những thế hệ Trẻ Việt Nam hiện tại và tương lai có được thứ ý thức và tri thức nói trên bằng cách "đem nghệ thuật sáng tạo nghệ thuật cao độ để phục vụ chính trị," nói rõ hơn là phục vụ mục đích đào luyện tri thức và ý thức đấu tranh bằng những tác phẩm có giá trị nghệ thuật cao mới mong gây được ảnh hưởng lớn lao như nhóm "Tự Lực Văn Đoàn" của Nhất Linh, Thế Lữ, Thạch Lam, v.v...ở các thập niên 30, 40 của thế kỷ trước. Giả thử, một nhà thơ ở hải ngoại chống cộng sản quyết liệt đáng hoan nghênh, nhưng chất lượng thơ kém, dù cho làm hàng chục hàng trăm bài đi nữa, cũng không gây được tác động mạnh đánh thức lòng yêu nước của quần chúng hải ngoại, chớ đừng nói đến quần chúng trong nước. Bất quá anh hay chị thi sĩ nào đó được biết tiếng như một ca sĩ không "hát hay hơn là hay hát" mà thôi. Ngược lại, một nhà giáo, không phải là thi sĩ, chỉ làm một bài thơ thôi, cũng làm rúng động biết bao người, đánh thức dậy niềm tin sắp đã bị vùi chôn dưới chế độ toàn trị tham nhũng và khát máu cộng sản.
Trên đây chỉ là những thí dụ. Tóm lại nghệ thuật phục vụ nghệ thuật hay phục vụ chính trị, trong gian đoạn sống còn nầy của Việt Nam, đòi hỏi một câu trả lời xác quyết, và người tri thức Việt Nam ở hải ngoại nên thận trọng trong việc gõ nhịp các nút bấm máy điện tử, làm thơ hay viết văn đấu tranh... Nếu tác phẩm đấu tranh của quí vị có nghệ thuật, trật chính tả hay trật dấu hỏi ngã, độc giả sẽ vui lòng chỉnh giùm, nhưng thiếu chất nghệ thuật, đọc được mấy dòng là sẽ bị bỏ qua hay xoá bỏ ngay. Uống thay. Tâm lý chung, có nhiều người muốn viết nhiều để được nổi tiếng với người ta, không hẳn là mang tâm huyết của người yêu nước, nên tác phẩm của họ không có hồn. Ngược lại, còn lắm người có tâm huyết, nhưng viết mà không chịu trau dồi nghệ thuật. Không ai là thiên tài, nên kiên nhẫn học hỏi là tốt nhất.
Lời nhắn nhủ thứ hai, như một lời xin khẩn thiết. Nhiều bậc trí thức lưu vong đã sống trên các vùng đất nước tự do lâu rồi, hai mươi năm, ba mươi, bốn mươi năm, có con cháu sinh trưởng ở các nơi đó và chúng lấy ngôn ngữ bản địa làm tiếng nói và chữ viết chính, xin quí vị cố gắng kềm chế cho chúng học tiếng nói của tổ tiên. Ngược lại, muốn cho con cháu hiểu lịch sử đất nước, hay lịch sử chiến tranh mà chắc con cháu mình không thể đọc hiểu được, thì xin chính quí vị chịu khó viết bằng tiếng thông dụng là Anh, Pháp ngữ để hi vọng các thế hệ tương lai đó có cơ hội đọc và tìm hiểu thêm về đất nước của cha ông, hiểu được sự đau lòng của quí vị vì sao đã bỏ quê hương mà đi...
Nhiều vị đã làm điều chúng tôi trình bày trên. Có những tác phẩm tiểu thuyết hay thơ mang chứng tích chiến tranh Việt Nam và những quyển sử hay hồi ký chiến tranh viết bởi các chính trị gia, các tướng lãnh và sĩ quan QLVNCH, bằng Anh hay Pháp ngữ đã được in ấn. Tiếc thay ở thể loại văn chương, về tác gia, đếm chưa đủ đầu mười ngón tay. Ở thể loại sử và hồi ký chiến tranh cũng ít oi như vậy trong khi nhân số Việt kiều lưu vong trên thế giới đã lên đến ba triệu người.
Vì vậy tiếng nói trung thực và chính nghĩa của những VN người quốc gia yêu chuộng tự do còn quá nhỏ nhoi, không đủ lực phản bác luận điệu chống chế độ, khinh bĩ lãnh tụ và biếm nhẽ quân lực Miền Nam trước đây. Thậm chí, có cả tác phẩm viết bằng Anh ngữ của tên giáo sư nào đó nặc mùi xú uế khi cha ông nó từng ăn cơm quốc gia mà nó nhả ra thứ cặn bả trên văn chương chữ nghĩa, thờ ma cộng sản; đem chuyện phản bội của cha hay chú nó cung cấp tài liệu cho Việt Cộng từ Miền Nam sang tận Hoa Kỳ, còn phun phân, rỉ tiểu lên từng trang sách bằng những lộng ngôn phỉ báng tướng lãnh, sĩ quan và chiến sĩ QLVNCH đủ cách, đủ chữ bịa đặt tồi tệ nhất.
Đáng phỉ nhổ hơn nữa là hắn còn đem chuyện...thủ dâm của hắn trên con mực tươi của mẹ hắn chuẩn bị để nấu ăn cho gia đinh; xong đâu đấy rồi, hắn rửa ráy và lấy dao khắc dấu lên con mực tươi nhơ nhớp đó và đành lòng để cho mẹ hắn nấu chín dọn lên bàn ăn gia đình.
Đầu óc bẩn thỉu ghê tởm đó là hiện thân sự sa đọa cùng cực của bọn trí thức phản bội VN ở hải ngoại hay những tên nằm vùng đáng khinh bỉ. Vậy mà tác phẩm của hắn được bọn cai thầu văn học Hoa Kỳ phát cho giải thưởng cao quí nhất. Quyết định của bọn cai thầu nầy chẳng khác nào quyết định của những tên hoạt đầu chính trị Mỹ đã từng phản bội bỏ rơi người đồng minh Nam Việt Nam trước đây. Chuyện dễ hiểu, vì chính giới Hoa Kỳ vẫn còn muốn ve vãn bọn cộng sản Việt Nam cho nhu cầu chính trị và quân sự ở Thái Bình Dương. Đó là thực trạng bi đát, a tragedy. Nước Mỹ có truyền thống chống cộng sản, nhưng chính quyền Mỹ sẵn sàng cho phép để Toà Đại sứ và các Tổng Lãnh sự Việt Cộng mở rộng hệ thống tuyên truyền của chúng trên nhiều phần đất nội địa Mỹ trong mấy năm vừa qua.
Nhưng đồng bào chống cộng VN lưu vong rất sáng suốt, sẽ luôn luôn yêu chuộng lẽ phải. Chúng tôi tin rằng lẽ phải và chính nghĩa sẽ phải thắng ở một thời điểm nào đó. Vì vậy sự trau dồi tri thức cho giới trẻ VN là cần thiết. Vì lý do thiết yếu nầy nên chúng tôi viết bài nầy và xin khiêm tốn giới thiệu hai quyển sách viết bằng Anh ngữ của chúng tôi. Hi vọng thế hệ trẻ chuyên cần về Anh ngữ và thích tìm hiểu lịch sử chiến tranh Việt Nam sẽ để mắt đến.
Xin chúc quí vị sẽ nhìn thấy một ngày rạng rỡ của tổ quốc Việt Nam.
Kính quí,
Văn Nguyên Dưỡng
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
- Sách mua ở đâu? Mua tại Amazon
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
This email has been checked for viruses by Avast antivirus software. www.avast.com |
__._,_.___